Chiếc đồng hồ đeo tay loạn nhịp tim khi em sát bên Chưa lần nào hai ta lại gần đến thế Mắt em nhìn anh Hiện ra thế giới y chang trong truyện tranh Anh thả mình tỏng mơ hoài vì trong mơ mới có em Bỗng một chiều mưa ngâu chẳng hiểu do đâu Người biết bí mật đằng sau Mà anh cố giấu bao lâu Hoàng hôn ươm nhẹ tia nắng trên má em Một cơn gió dịu dàng mơn man mái tóc mềm Mà sao trong anh, giờ đây bóng tối hoàn toàn chiếm giữ Vì em mà anh có chấp quên đi bản thân Tự vẽ nên câu chuyện tình lung linh đến nao lòng Gửi vào từng nét vẽ trút cả bầu trời tâm tư Những thanh âm cả đời chưa nghe qua đã nhớ Đâu dám hy vọng xa xôi hơn, chỉ cần ở bên Anh ngước lên, cầu mong chiếc lá cuối cùng đừng rơi Trời buông nắng, tỏa sắc muôn ngàn cánh hoa Đẹp như bức tranh từ manga Anh đã vẽ mình hóa thân vào một người Được cầm tay em và sánh bước Anh sẽ không màng phía trước ♪ Tình mình ẩn hiện tựa như hư không Chẳng đợi thu trôi trọn vẹn bên tôi đã kéo giông Anh chẳng phải quá khứ, chẳng phải tương lai em ước ao Số điện thoại đã xóa vậy mà vẫn nhớ Nhấc lên gọi em Mà sao lúc tiếng chuông ngân anh lại buông Anh tưởng rằng hóa đá vì tình đơn phương là đáng thương Nên đành lòng cam tâm mọi chuyện kết thúc Và có lẽ tên người yêu Là điều mãi mãi con tim anh còn thiếu Vì yêu vô tình chạy theo những thói quen Mặc nhịp tim chập chờn như ngọn nến sắp tàn Thực tại nơi đây, lời yêu chưa nói đã biết vỡ tan ♪ Đừng bao giờ tin lý trí không bao giờ sai Vì lý trí quá lạnh lùng nên hai ta đôi đường Đừng chọn ngày anh dốc hết bao nhiêu là tâm tư Vẽ xong nơi có thiên đường nhưng không thấy em Mưa đã rơi, lệ thấm nét vẽ những vệt màu loang Khiến bức tranh tình yêu nguy nga bất chợt ngổn ngang Trời lóe sáng, rồi sấm vang Ngày anh bước ra từ manga Khoảnh khắc ấy đã khiến em thấy thất vọng Trời đang nắng bỗng thành mây xám Chẳng thiết tha gì tình yêu Ngày anh bước ra từ manga Là ngày chúng ta dần rời xa