Khẽ rơi... nhẹ nhàng xuống bàn tay Có hay... thành bông tuyết nhẹ bay Biết nhau... là tiền duyên đã định Đớn đau... rồi biết có hạnh phúc Biết rằng... lời nói khiến lòng đau Thế nhưng... vờ như không có gì Mắt khô... chẳng thể tin nữa rồi Cõi đời... như trang giấy mỏng manh Lặng yên ta lắng nghe Thanh điệu từng hạt tuyết rơi Nhắm mắt ta cứ ngỡ Tuyết không thể ngưng lại Người không nhớ, không gần bên Không phải vì quá bạc tình Chỉ là say mê Cảnh sắc ngoài kia thôi Lặng yên ta cảm nhận Thanh điệu từng hạt tuyết rơi Phảng phất ta nghe thấy Tiếng gọi người dấu yêu Mở đôi mắt nhìn quanh Cả một trời tuyết vô tình Rồi ai sẽ lại mang đến trời ngát xanh Biết rằng... lời nói khiến lòng đau Thế nhưng... vờ như không có gì Mắt khô... chẳng thể tin nữa rồi Cõi đời... như trang giấy mỏng manh Lặng yên ta lắng nghe Thanh điệu từng hạt tuyết rơi Nhắm mắt ta cứ ngỡ Tuyết không thể ngưng lại Người không nhớ, không gần bên Không phải vì quá bạc tình Chỉ là say mê Cảnh sắc ngoài kia thôi Lặng yên ta cảm nhận Thanh điệu từng hạt tuyết rơi Phảng phất ta nghe thấy Tiếng gọi người dấu yêu Mở đôi mắt nhìn quanh Cả một trời tuyết vô tình Rồi ai sẽ lại mang đến... trời ngát xanh Rồi ai sẽ lại mang đến... trời ngát xanh ♪ Rồi ai sẽ lại mang đến... trời ngát xanh