Chuyến tàu mà anh hay đi hằng ngày là lúc xưa Và chuyến nào ông trời cũng trút mưa Trong cơn mơ ta tìm thấy nhau Tay anh ôm em từ đằng sau Giữa phố đông người qua Sẽ mãi mãi không rời xa Sao giờ đây như người xa lạ? Trả lại cho anh hạnh phúc vừa qua Không biết anh có nói với em điều này chưa (chưa) Tâm trí anh hay trốn đi về lại ngày xưa (xưa) Ngày đầy mưa và những lời trách móc Em không biết, nhưng hình ảnh của em đã bị anh bắt cóc (không biết) Trên con đường được mang tên là kỉ niệm (kỉ niệm) Anh cất vào trong đó biết bao nhiêu là muộn phiền Xen kẽ vào là những tiếng nhạc vẫn liên hồi và luân phiên Lòng anh như con ngựa hoang, bởi vì nó không yên Baby, can you tell me how? Can I just move on? I can't have a single thought that's without you on Vì những phút giây ấy đối với anh nó vẫn còn đi theo anh từng ngày Là thằng đàn ông nắm được thả được, đó là lời ba anh từng dạy Nhưng không có nghĩa ta không biết đến một chút về nhau (về nhau) Có lẽ con quỷ dồn nén đã kết và đúc thành câu (thành câu) Có lẽ đây là lời nói của kẻ trong lúc đang sầu Cho anh xin quay lại những phút ban đầu (Cho anh xin quay lại những phút ban đầu) Trong cơn mơ ta tìm thấy nhau Tay anh ôm em từ đằng sau Giữa phố đông người qua Sẽ mãi mãi không rời xa Sao giờ đây như người xa lạ? Trả lại cho anh hạnh phúc vừa qua Chuyến tàu mà anh hay đi hằng ngày là lúc xưa (lúc xưa) Và chuyến nào ông trời cũng trút mưa (trút mưa) Anh đã đi, đến bánh xe hôm nay đã mục rữa Anh vẫn không thể nhớ được là chữ phúc đã có lần chúc chưa Em khiến anh nhìn phía sau như thể là một hồn ma (ma) Khiến anh đi tìm em như thể đánh mất một vật đáng giá (đáng giá) Tim anh là chàng ca sĩ chỉ biết một bản tình ca Vẫn còn cảm xúc thì anh nghệ sĩ vẫn sẽ còn ca Và nó đã hát không biết bao giờ đã trôi qua Mọi lời nói đôi môi này phát ra đều giả dối cả Đốt điếu thuốc trên môi, và thực ra anh không thể chối Làn khói này là thứ duy nhất kìm hãm những lời mà anh chưa nói ra (nói ra) Anh đã không thể thở nữa Quá khứ hiện tại tạo một lỗ hỗng, đặt anh vào ở giữa Nếu thấy anh giam mình trong ngục tối, hãy mặc anh xin em đừng gõ Vì nếu quay về cái phút ban đầu, đây chính là cái lúc anh mở cửa Em ơi Trong cơn mơ ta tìm thấy nhau Tay anh ôm em từ đằng sau Giữa phố đông người qua Sẽ mãi mãi không rời xa Sao giờ đây như người xa lạ? Trả lại cho anh hạnh phúc vừa qua Chuyến tàu mà anh hay đi hằng ngày là lúc xưa Và chuyến nào ông trời cũng trút mưa Bánh xe hôm nay đã mục rữa