Eyo, B Ray từ VietWizh và GVR (Butcher năm 2014) Trải lòng (trải lòng) Cho tao xin 500 đồng thời gian của mày Tao hứa sẽ không hoang phí nó đâu Cứ thử tưởng tượng là mài đang nghe lời nói của thằng lông bông Liệu mài có còn đức tin khi cái tương lai tao lo không xong Cứ thử tưởng tượng tại sao tao phải thân thiện với fan như vầy Là vì bản năng? Kuh chắc chắn là tao còn mục đích nào đấy Cứ thử tưởng tượng tao là thằng học sinh không kém không hơn Còn thứ tao đọc chỉ là những biến cố tao phải đối mặt khi mà chính tao đang lớn Nếu tao tầm thường, liệu có đáng để mài tôn trọng Chắc chắn là không có sự lễ phép, hay là bản collab thứ mài đang trông ngóng Cứ tưởng tượng đi, con đàn bà mà tao đã đặt cái lòng tin nhất Thì nó lại nói, anh nên từ bỏ và hãy tự học ai đó cái cách sống thật Tao còn có thể làm gì? Ngoài chia sẻ với vài thằng bạn Nhưng tâm sự thì luôn chất chứa nên không muốn phải phiền tụi nó nhìu tháng Thế nên tao chọn rap, là nơi tuyệt đối để tao trải lòng Ở thế giới này khi tao đang nói, mài chỉ có nghe có phải vậy không Qua rồi cái thời, tao không dám làm nhưng mà tao chỉ dám nói Nhưng sau khi hành động, là khi tao nói chỉ toàn thốt ra những lời sám hối Tao cũng không hiểu tại sao họ thích khi mà tao kể về cuộc đời tao Trong khi tao chán với cái cảnh từng thằng homiez dần dần phải tự rời tao Chắc cũng có thể họ đã tìm được một phần trong đó Từ nhà cửa đến quan hệ, ai cũng có cho mình mối lo Tao đứng trên đây, cầm mic và tự trải lòng cho tất cả tụi mài thấy Nhưng với hiện thực và làm điều này, thì trong số tụi mài được bao nhiu thằng vỗ tay Không bươn chải nhìu, nhưng nhìu nhất về mặt nội tâm Nên dù phép màu có ở trước mặt tao cũng không tin và không vội nắm Tao có thể phun ra lời ngọt ngào khiến mài mù quáng nếu như mài muốn Nhưng hãy cho tao vài lý do chính đáng thiết thực nào khác là tao cần mài thương Tao có thằng nhóc, đo thời gian là tình sâu đậm Chuyện đó diễn ra chỉ khi từng track tao đập vào mặt tụi mài chỉ toàn câu đấm Mẹ tao dạy cách phải tự chấp nhận khi đương đầu với cuộc sống Thằng bạn tao nói với tao những người như mình chỉ cần tham vọng 2014, "tìm bục cao nhất" cái tao đòi hỏi Để khi tao cầm mic lên tất cả tụi mài đều có thể mà nghe tao nói, arghh Nếu như bây giờ tao quỳ sám hối trước chúa thì có lẽ trễ Nếu không Hít-Le tự sát là một hình phạt thì có vẻ dễ Có lẽ mày vẫn không hiểu tao yêu âm nhạc này nhiều thế nào Tao trải hết lòng vào nó để xoa ý nghĩ tự mình cho mình nhát dao Bởi suốt cuộc đời bất cứ cuộc vui nào tao cũng trễ Tự mình cô lập, thụ động trước mọi cơ hội và tự khuyên mình không thể Kí ức luôn nhắc nếu tao thất bại thì sẽ không có nơi nào để về Bởi một gia đình chỉ là câu chuyện cổ tích mà do anh hai tao kể Bởi thế tao vẫn luôn ghét đám đông Và nhếch mép cười khi họ khuyên tao là phải cố ngẩng đầu mà sống Triết lý thì nghe rất dễ, nhưng mà đời thì chẳng thằng nào mà giống Cứ thử một lần đi trên bước chân của tao xem mày có điên hay không Họ nói cuộc đời không đẹp như thơ Nhưng không lý do gì mà cuộc sống lại giống như cơn ác mộng trong mơ Dù không mồ côi nhưng nửa kí ức cuộc đời là những trận đòn của sơ Hay chiều nội trú một mình trốn tránh những lời trêu trọc vào trong sách vở Thì nói tao nghe, âm nhạc này đã cho được mày cái gì Không cần phải trả lời vội, tao sẽ cho mày nhiều thời gian để nghĩ Còn đối với tao, tao không nói điêu là tao đã nợ nó cả một mạng sống Còn mày thì cứ tự hào mà đem đồng tiền để làm thước đo thành công Tao có cái tủ, nhưng tủ này không chứa quần áo Tủ này để chứa lo âu, và tao không biết phải giữ nó đến chừng nào Tao chỉ biết cất vào trong đó, thỉnh thoảng lại tìm cái hố để chôn Bởi nếu điều đó sẽ khiến con tao nở nụ cười thì mọi chuyện sẽ ổn Trút bỏ lo toan ưu phiền cuộc sống Mục đích đời tao bây giờ đã không còn là sở hữu chất tiền một đống Tao giờ chỉ mong, trở thành người cha mà ba tao đã không thể làm Việc tao làm tao không hổ thẹn chỉ với con tao, còn lại thì tao không màng