Vào những ngày đầu phượng nở Anh thường bắt gặp những tiếng ve ở một nơi là ngõ nhà em Và có thể là bắt đầu từ hôm nay anh không lui tới đây nữa Mùa hạ đã rơi bên thềm, em nghe tiếng ve sầu hay chưa? Du dương trong nắng êm đềm Từ lúc nào đó, anh biết là nhớ, tiếc là có gì đâu? Chỉ là anh còn chút cảm xúc là yêu Mình cũng vì nhau mà đã đổi thay Học cách yêu mỗi ngày, học cách để hiểu nhau Từng ấy lựa chọn bình yên, mình lại chọn chung lấy một kiểu đau Đến tháng năm, phượng vỹ khoe màu, em chọn mùa hạ riêng nơi phương đó Anh ở lại với tiếng ve sầu, khi nào mới vơi thương nhớ? Chiều nay, nghe râm ran, lòng anh ngập đầy lá rụng Cô đơn bỗng hóa thành giai điệu Kìa em, ngân nga âm vang, có tiếng ve mang tâm tư mùa hạ Anh thấy buồn thương những ngày nắng đổ Mùa hạ đó, thành phố nào mang em đi khỏi thị trấn nhỏ? Nhiều đổi thay vòng quay cuộc sống Em nồng say bên vòng tay ai đó giữa lòng thành phố Giữa một mùa cánh phượng hồng bay, có biết hôm nay lại một lần nhớ Anh muốn cùng em đối thoại Đành gửi qua những tiếng ve rồi bay về bên em nói lại Em! Hôm nay muôn trùng mây làm nắng vơi rồi Anh muốn ngắm môi cười, anh muốn nhắn đôi lời "Xin hãy mãi là những gì đẹp nhất, trọn vẹn trong đôi mắt anh" "Hãy giữ cho mình bình yên vì thời con gái sẽ trôi rất nhanh" Hạ nhớ em mái tóc trầm hương, anh nhắn gửi lại trong vần dương Em có nghe những tiếng ve buồn đau chỉ sau có một lần thương vương trên lối? Tạm biệt! Yêu dấu hôm qua gói lại Anh đâu nói chuyện một mình, hôm nay hạ cùng anh đối thoại Hạ bừng lên trong màu nắng, âm vang cả trời xanh Tiếng ve mang cả lời anh theo và nhắn đôi câu tình yêu Mang bình yên bay về em giữa tháng năm dài Lặng những cơn mưa, một chiều cao nguyên Anh nghe thấy chỉ còn nhớ thương Hạ ơi! Mưa mang về hơi đất phả Khẽ rơi tiếng yêu đầu đời đến người ta xem là tất cả Chắc đã không còn bóng ai đứng đợi một người nào đó giữa khoảng sân Anh yêu em, yêu cả mùa hạ, tất cả đều xuất phát từ bản thân (từ bản thân) Một màu rực cháy, phía bên đường chiếu sang đỏ hoe mắt Hạ cũ còn vương, mùa mới vừa tới, phượng đã vội khoe sắc E ấp trong từng tán lá là những tiếng ve mỗi lúc một cao giọng Che lấp đôi mắt sầu, nỗi buồn bắt đầu khi tim mình dao động Và điều tuyệt vời nhất là được biết em thế nhưng mà đôi lúc Chẳng thể nào nói những điều muốn nói dù tim mình thôi thúc Chọn cách mang theo nỗi niềm về chân trời xa không trông thấy rõ Mong cháy đỏ một màu phượng vỹ ươm cho tình em bên trong đấy nở, uh Rồi lúc nào đấy hãy về cùng anh đi qua đất trời trập trùng đồi nương Về những ngày ta còn thơ bé, anh chẳng muốn mình ngập ngừng lời thương Để phải giữ riêng mình mùa hạ xanh đó Anh chỉ có thể yêu em bằng tất cả những gì mà anh có Hạ về đâu? Đợi chờ ai? Mà sao nghe tiếng ve u sầu? Chiều đã rơi, nằm nghiêng góc sân, mong có đôi giữa một khung trời Tìm làn mây trôi về miền xa, chuyện ngày qua đã chia đôi đường Có đêm mơ nào quay về, xin để tâm hồn tôi nhớ em Hạ bừng lên trong màu nắng, âm vang cả trời xanh Tiếng ve mang cả lời anh theo và nhắn đôi câu tình yêu Mang bình yên bay về em giữa tháng năm dài Lặng những cơn mưa, một chiều cao nguyên Anh nghe thấy chỉ còn nhớ thương Hạ ơi!