Anh như thấy quá khứ chúng ta quay về Mười năm từ lần cuối không hẹn lại, chợt như ngay trước mắt Và sau bao lâu ta chưa khác đi quá nhiều Đến nỗi chẳng nhận ra người sát bên ước hẹn một thời Tình yêu cứ giống hệt một câu đố ta mất bao tháng năm để trả lời Dại khờ lúc ấy anh cũng như người mà thôi, rất đỗi chơi vơi Vì khi thấy cách mình đặt niềm tin vào đôi mắt ngẩn ngơ đắm chìm Anh đâu trách than gì người, chuyện hợp tan vẫn diễn ra thôi Đừng vội đi mau cho anh nói hết câu chào (sing with me) (Giấc mơ không thành đã hóa nên nhành, nên hoa ôm vết thương anh) Chuyện buồn không tên mình từng viết nên dẫu không còn đoạn kết mới Thì cũng đã qua rồi người ơi, bình an đi thôi Bên trên kia thật bình an Ở đây thật bình an Bên này thật bình an Tất cả chúng ta phải thật bình an, nhớ chưa? ♪ Một hôm thức giấc rồi người sẽ thấy nhẹ bẫng với câu chia tay nói vội Thời gian biết cách cho ta chữa lành mình sau quá khứ rối bời Chỉ cần lúc ấy mình nhìn về nhau bằng đôi mắt đã khô ít nhiều Chuyện xưa hóa ra không giết được ta như ta vẫn nghĩ Sing it! Đừng vội đi mau (cho anh nói hết câu chào) (Giấc mơ không thành đã hóa nên nhành, nên hoa ôm vết thương anh) Chuyện buồn không tên mình từng viết nên dẫu không còn đoạn kết mới Thì cũng đã qua rồi người ơi Một ngày chúng ta sẽ bình an suốt đời Oh-oh-oh-oh-oh-oh-oh-oh-oh-oh Thời gian như khúc ca ta chưa nghe Tuổi xuân như cánh hoa trong trưa hè Mình là hai kẻ ngô nghê Chợp mắt trong câu yêu đầu rồi thức giấc quên đường về Hát theo Hoàng Dũng nào (Nói hết câu chào) Giấc mơ không thành đã hóa nên nhành, nên hoa ôm vết thương anh Chuyện buồn không tên mình từng viết nên dẫu không còn đoạn kết mới Thì cũng đã qua rồi người ơi, bình an đi thôi Mọi người nhớ nhá Một ngày chúng ta sẽ bình an suốt đời (Hoàng Dũng, Hoàng Dũng, Hoàng Dũng) Ai là nàng thơ giơ tay lên nào? ♪ Em không là nàng thơ (Anh cũng không còn là nhạc sĩ mộng mơ) (Tình này nhẹ như gió, lại trĩu lên tim ta những vết hằn) (Tiếng yêu này mỏng manh, giờ tan vỡ, thôi cũng đành) (Xếp riêng những ngày tháng hồn nhiên) (Trả hết cho em) Hãy hát với tớ ca khúc này vì Hoàng Dũng Đây là thanh xuân của tất cả chúng ta, let's go Em, ngày em đánh rơi nụ cười vào anh Có nghĩ sau này em sẽ chờ và vô tư cho đi hết những ngây thơ? Anh, một người hát mãi những điều mong manh Lang thang tìm niềm vui đã lỡ Chẳng buồn dặn lòng quên hết những chơ vơ Ta yêu nhau bằng nỗi nhớ chưa khô trên những bức thư Ta đâu bao giờ có lỗi khi không nghe tim chối từ? Chỉ tiếc rằng Tiếc điều gì nào? Em không là (nàng thơ) (Anh cũng không còn là nhạc sĩ mộng mơ) (Tình này nhẹ như gió, lại trĩu lên tim ta những vết hằn) Tiếng yêu này mỏng manh, giờ tan vỡ, thôi cũng đành Xếp riêng những ngày tháng hồn nhiên Trả lại ♪ Hát cùng Hoàng Dũng nhá Mai, rồi em sẽ quên ngày mình khờ dại Mong em kỷ niệm này cất lại Mong em ngày buồn thôi ướt đẫm trên vai Mai, ngày em sải bước bên đời thênh thang Chỉ cần một điều em hãy nhớ Có một người từng yêu em tha thiết vô bờ (hát lớn lên nào) Em không là nàng (thơ) (Anh cũng không còn là nhạc sĩ mộng mơ) sing it! Tình này nhẹ như gió, lại trĩu lên tim ta những vết hằn Tiếng yêu này mỏng manh, giờ tan vỡ, thôi cũng đành Xếp riêng những ngày tháng hồn nhiên Trả hết cho em Cảm ơn tất cả mọi người, mọi người chính là "Yên" của Hoàng Dũng Cảm ơn vì đã ở cùng Hoàng Dũng ngày hôm nay Em không là nàng (thơ) Anh cũng không còn là nhạc sĩ mộng mơ Tình này nhẹ như gió, lại trĩu lên tim ta những vết hằn Tiếng yêu này mỏng manh, giờ tan vỡ, thôi cũng đành Xếp riêng những ngày tháng hồn nhiên Trả hết Hát thật lớn nào toàn thể cung thể thao Quần Ngựa Xếp riêng những ngày (tháng hồn nhiên) (Trả hết) cho em ♪ (Hoàng Dũng, Hoàng Dũng, Hoàng Dũng)