Vùi trong mớ giấy tiền là những anh em, mày, tao (Ah) Vì ngày sau đến và cướp nhau đi thật xa mất rồi Đời như hóa thạch, 65 triệu năm và Dòng thời gian khó có thể mà dắt ta quay về như ban đầu. Mẹ ăn uống gì cũng lấy cho con về thêm một phần "Mặt trời lấp ló trên cao vượt quá tầm tay vừa xa vừa gần" Là anh em thì nhớ để tao "Đồ Ngon" nha Và ngày hôm sau giờ này nhắc tao mang hàng trên tuyệt vời. Và tao đang bơi trong đống đồ mới giặt, một mớ mang phơi Ngoài trời đang rơi giọt mưa như có được cớ sang chơi Sao tao mãi như đi dò việc gì đó khó để làm Sao tao bán được nghệ thuật? Nếu vậy thì nó có thể nhàm. Tao muốn giữ mọi chuyện: tuổi tự tiện, chuỗi sự kiện Và đánh giá về bản thân mình trong những buổi tự nguyện Tao không chắc là mình có đủ cả tai, mắt, mũi, miệng Những người như tao còn chật vật trong con đường tắt ở Bùi Viện. Cơm sườn trứng coi chừng sướng, trời vừa tối đã bừng sáng Kho rượu ngưng không cần bán để dành đong đưa theo từng tháng Có tiếng quạt xin miếng nhạc Khanh Nhỏ, Đinh Tiến Đạt. Tao biết mình sắp phải đi chuyến dài Vì tại sao tao phải cứ cống hiến hoài Có một phút giây hạnh phúc sau những bài nhạc mới Đó là tiếng mẹ gọi: "Đi lên ăn cơm Đạt ơi, đi lên ăn cơm Đạt ơi". Vùi trong mớ giấy tiền là những anh em, mày, tao (Ah) Vì ngày sau đến và cướp nhau đi thật xa mất rồi Đời như hóa thạch, 65 triệu năm và Dòng thời gian khó có thể mà dắt ta quay về như ban đầu. Mẹ ăn uống gì cũng lấy cho con về thêm một phần "Mặt trời lấp ló trên cao vượt quá tầm tay vừa xa vừa gần" Là anh em thì nhớ để tao "Đồ Ngon" nha Và ngày hôm sau giờ này nhắc tao mang hàng trên tuyệt vời. Những điều tao muốn khi đó thì ra rơi sâu trong bản ngã Nó như là những món nợ mà tao chưa bao giờ đúng hạn trả Kim, mộc, thủy, thổ và người bạn mạng hỏa Không chờ tao thư giãn đã, xô tao loạng choạng ngã. Vườn cây trăm nghìn vạn lá, không tình trạng cả hình dạng giả Và giá mà bên được mẹ (Yah) nhìn bom đạn thả Mùa hoa rạng rỡ, hoa vàng nở chưa tàn lá Trong thâm tâm tao muốn mọi người một cuộc sống hết sức nhàn nhã. Không phải đốt thêm vàng mã, không phải chạy vì hàng hóa Tao chỉ chạy theo những làn gió không để bù đầu vì quảng bá Tao là phóng viên quảng cáo, tao là giáo viên giảng Hóa Tao nghe báo tin là sóng nhưng thuyền chưa về được cảng cá. Ngày mai tới, tương lai mới lại phải đeo theo bảng giá Và nếu mai tao thành cát bụi về Tản Đà là một tản đá Bất cứ ai cũng đã có khủng hoảng đó khiến lơ đãng quá Khủng hoảng đó khiến lơ đãng quá. Vùi trong mớ giấy tiền là những anh em, mày, tao (Ah) Vì ngày sau đến và cướp nhau đi thật xa mất rồi Đời như hóa thạch, 65 triệu năm và Dòng thời gian khó có thể mà dắt ta quay về như ban đầu. Mẹ ăn uống gì cũng lấy cho con về thêm một phần "Mặt trời lấp ló trên cao vượt quá tầm tay vừa xa vừa gần" Là anh em thì nhớ để tao "Đồ Ngon" nha Và ngày hôm sau giờ này nhắc tao mang hàng trên tuyệt vời.