Đã bao lâu rồi không còn ra cuối phố Đã bao lâu rồi không còn ra công viên với đám bạn Đã bao lâu rồi không còn chơi với bố Chỉ còn tôi một mình vẫn cố kiếm một công việc để không chết đói Còn đâu khi mơ màng Ngồi trên xe đạp cầm cây kem Đèo con em mình đòi ăn thêm Em có nhớ không? Còn đâu khi cây đàn Cùng anh trai nhà cạnh bên hai thằng ngồi lai dai Vài câu hát yêu đời là Tập tầm vông tay không tay có Cơm nhà gọi là về mà ăn í a Thả diều không? Ra chơi với gió Trông hướng rồi mà chạy thật xa í a Tập tầm vông ra mà chơi với mấy thằng lông bông Từ cuối ngõ đến bên ngoài đầu sông Tay cầm que với đôi lào đôi tông A í a dung dăng mà nối rồng À í a A í a A í a ♪ Vi vu trên con xe đạp Đi đu đêm hai tư Chạp Anh em đi đâu khắp bốn bề vào đây (anh em đâu?) Chẳng phải lo đâu mai là thứ hai Quan tâm chỉ là thứ mai Mang đi chơi magic hay pokemon Vì là xa rồi chẳng còn thời lông bông (lông bông lông bông) Vì là xã hội chẳng thể mình không công rỗi nghề Rồi là mai này dành thật nhiều yêu thương Cho người mà sau này mình gọi về ăn cơm, yeh yeh yeh yeh Tập tầm vông tay không tay có Cơm nhà gọi là về mà ăn í a Thả diều không? Ra chơi với gió Trông hướng rồi mà chạy thật xa í a Tập tầm vông ra mà chơi với mấy thằng lông bông Từ cuối ngõ đến bên ngoài đầu sông Tay cầm que với đôi lào đôi tông A í a dung dăng mà nối rồng À í a A í a A í a