Một chiều phai nắng Anh đến thăm em giữa ngày đầu mùa Nhìn lên tà áo, trông sắc tím hoa hường Anh càng thấy thương thương Áo em màu hường như hồng đào hoa cưới Dáng xinh lạ thường, mến những cô thiếu nữ Cho anh hẹn, tình yêu đúng nghĩa tình yêu Nhìn nàng không nói, mắt rưng rưng buồn Có phải tại anh đâu? Nàng cười không tươi như ngày đầu quen tôi Vì biết trái ngang rồi Đời nhiều gian dối Có ai không một lần đau khổ vì yêu đương? Tình đẹp như mơ nên tình thật ngây thơ Mà ai cứ mộng mơ Cuộc tình tan vỡ không biết do đâu Thấy buồn làm sao Người thương người nhớ Giây phút ấy ban đầu bây giờ đã qua mau Mỗi khi tình cờ nhìn màu hường xưa đó Cớ sao lại nhìn như tình mình chung lối? Nhưng đâu ngờ, người đâu, áo em màu hường ♪ Nhìn nàng không nói, mắt rưng rưng buồn Có phải tại anh đâu? Nàng cười không tươi như ngày đầu quen tôi Vì biết trái ngang rồi Đời nhiều gian dối Có ai không một lần đau khổ vì yêu đương? Tình đẹp như mơ nên tình thật ngây thơ Mà ai cứ mộng mơ Cuộc tình tan vỡ không biết do đâu Thấy buồn làm sao Người thương người nhớ Giây phút ấy ban đầu bây chừ đã qua mau Mỗi khi tình cờ nhìn màu hường xưa đó Cớ sao lại nhìn như tình mình chung lối? Nhưng đâu ngờ, người đâu, áo em màu hường Mỗi khi tình cờ nhìn màu hường xưa đó Cớ sao lại nhìn như tình mình chung lối? Nhưng đâu ngờ, người đâu, áo em màu hường