Anh buồn, vì những lần cãi vã em lại muốn mình (muốn bỏ hết mọi thứ chẳng cần nghĩ thêm) Xa rời, bởi những lời ta nói khi còn nóng vội (những lời nóng vội tim mình quá yếu mềm) Dỗi hơn, chuyện rất thường không thương ai mà dỗi hờn (ai thèm dỗi hờn nếu mà không thương) Nên là, đừng nói ra đôi ba câu thật xót xa (em đừng nói, đừng nói lời nhói, nhói) Em cứ nhẹ nhàng như thế đâu cần nói vài lời khó nghe Thì anh sẽ ngoan ngoãn như đứa trẻ (anh sẽ ngoan, anh hứa mình luôn ngoan) Nếu lỡ mà anh nổi nóng em đừng nói thêm câu xé lòng Mình cùng nhau kiên nhẫn thêm được không? Vì anh chẳng thể sống thiếu em thiếu em Anh không thể thiếu em Vì anh chẳng thể sống thiếu em thiếu em Anh không thể thiếu em Anh không thể thiếu em Em gái Nam, anh trai Bắc Em ham vui, anh lại hà khắc Em thích những nơi trải dài là bãi biển Còn anh thích được ngắm thác rơi, thích núi rừng Tây Bắc Chúng ta thật khác phải không em? Nhưng mà chính vì thế anh càng thấy mình yêu thêm Chúng ta thật khác phải không em? Mỗi lần ta giận nhau em đừng nói gì thêm đau đầu Em cứ nhẹ nhàng như thế đâu cần nói vài lời khó nghe Thì anh sẽ ngoan ngoãn như đứa trẻ (anh sẽ ngoan, anh hứa mình luôn ngoan) Nếu lỡ mà anh nổi nóng em đừng nói thêm câu xé lòng Mình cùng nhau kiên nhẫn thêm được không? Vì anh chẳng thể sống thiếu em thiếu em Anh không thể thiếu em Vì anh chẳng thể sống thiếu... Người thương khác thường Anh chẳng thể sống thiếu... Người thương khác thường Vì anh chẳng thể sống thiếu... Người thương khác thường Anh chẳng thể sống thiếu... Người thương khác thường