Từng mùa thu đi nơi dòng sông hẹn hò năm ấy Bèo dạt mây trôi cuốn em mãi đi xa rồi Để lại anh với nỗi đơn côi cớ sao anh vẫn còn nhớ về Vì một lần yêu trăm lần đau rồi nhớ thật nhiều Vì một lần yêu vết thương xót xa bao chiều Ngày xưa ta hạnh phúc bao nhiêu Giờ lòng anh lại càng cô liêu Tại vì sao tại vì sao lại cho anh những nỗi đớn đau Em bây giờ chắc quên rồi chốn đây anh chờ Và quên anh phải sống bơ vơ Phải quên đi phải quên đi mà sao anh nước mắt hoen mi Đâu còn gì khi người đã quay bước đi Sau đêm ấy chắc có lẽ không còn sum vầy Vì một lần yêu trăm lần đau rồi nhớ thật nhiều Vì một lần yêu vết thương xót xa bao chiều Ngày xưa ta hạnh phúc bao nhiêu Giờ lòng anh cảm thấy cô liêu Tại vì sao tại vì sao lại cho anh những nỗi đớn đau Em bây giờ chắc quên rồi chốn đây anh chờ Và quên anh phải sống bơ vơ Phải quên đi phải quên đi mà sao anh nước mắt hoen mi Đâu còn gì khi người đã quay bước đi Sau đêm ấy chắc có lẽ không còn sum vầy Tại vì sao tại vì sao lại cho anh những nỗi đớn đau Em bây giờ chắc quên rồi chốn đây anh chờ Và quên anh phải sống bơ vơ Phải quên đi phải quên đi mà sao anh nước mắt hoen mi Đâu còn gì khi người đã quay bước đi Sau đêm ấy chắc có lẽ không còn sum vầy Sau đêm ấy sẽ mãi mãi, không còn sum vầy