Quê hương tôi có con sông xanh biếc mượt mà. Bao ngọt ngào dòng sông tuổi thơ. Gió mơn man trên đồng lúa vàng. Cây trái nhiều mùa mưa mùa nắng. Quê hương tôi khúc ca giao ngọt ngào thiết tha. Tô canh chua cá lóc mặn nồng. Mâm cơm chiều đầy tình yêu thương. Tôi không quên tiếng ê a năm tháng học trò. Lòng dạt dào nhìn hoa phấn bay. Biết bao nhiêu tháng rộng năm dài. Bên mái trường ngày xưa còn đó. Tôi không quên lũ chim sâu nô đùa với tôi. Cha đi xa cấy lúa ngoài đồng. Bên hiên nhà mẹ đang nấu cơm. Đẹp làm sao mây bay cao, gió chiều mơ màng. Cho ghẹ, tôm, cá đầy khoang thuyền. Để ngọt ngào là sông cứ lâu. Đẹp làm sao đây Thăng Long phố phường yên bình. Đêm trăng thơ Huế nhìn mơ mộng. Đây Sài Gòn mang tôi mến thương. Quê hương tôi biết bao nhiêu kí ức lại về. Lòng bồi hồi lời ru ấu thơ. Gió thu sang biết mẹ có buồn. Năm tháng dài đợi mong người đi. Quê hương tôi biết bao năm xa rời cố hương. Sao hôm nay nước mắt nghẹn ngào. Tôi đã về quê hương dấu yêu!!!